Người nhân viên mỉm cười nói rằng : “ Vậy tôi đưa ông 2 tỷ 5 đổi lấy người vợ của ông, ông đồng ý chứ” .
Ông chủ cười nói rằng: “ Đương nhiên rồi, 20 tỷ đổi lấy vợ cậu cơ mà, tôi đương nhiên phải quý trọng cô ấy chứ”.
3 năm trôi qua, người nhân viên năm ấy đã dùng 20 tỷ đồng mở doanh nghiệp riêng và bây giờ đã trở thành một tỷ phú. Anh ta tìm đến ông chủ năm xưa và nói rằng: “ Tôi muốn mua lại người vợ của tôi, ông cứ đưa ra một cái giá ” .Ông chủ chỉ mỉm cười nói một câu : “ Đừng đùa nữa, vợ tôi trong trái tim tôi là báu vật vô giá, tiền bạc ư ,tôi không hứng thú”.
Người nhân viên nói: “ Vậy ông muốn cái gì cứ việc đề nghị, tôi sẽ làm ông hài lòng”. Ông chủ nói: “ Tôi chỉ cần vợ tôi. Thôi cậu về đi muộn rồi. Cô ấy đang đợi tôi cùng ăn cơm”. Nói xong ông chủ quay lưng đi. Người nhân viên đứng lặng người, từng giọt nước mắt muộn màng tuôn rơi……
Một câu chuyện đơn giản nhưng ẩn chứa ý nghĩa sâu sắc. Câu chuyện nhắc nhở chúng ta rằng: Những thứ mình đã vuột mất hoặc vứt bỏ đều không bao giờ quay trở lại, nó đã trở thành quá khứ. Tiền bạc có thể mua được rất nhiều thứ , nhưng nó không mua được thời gian và quá khứ. Trân trọng những gì mình có, hạnh phúc hay bất hạnh đều phụ thuộc vào cách nghĩ của bạn. Tôi hy vọng mọi người hãy biết trân trọng những gì mình đang có.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét