Thứ Năm, 8 tháng 10, 2015

Tự thú: Thấy mệt mỏi khi phải lớn

Đôi lúc em mệt mỏi, em chỉ khóc một mình mong có ai đó ngồi cạnh em, chẳng cần phải an ủi chẳng cần phải động viên gì cả.



Có ai mệt mỏi khi phải lớn không ạ? Em thì thấy mệt mỏi lắm!! Em đang là sinh viên năm 2 ... chắc tại em tự áp lực cho bản thân quá nhiều, em trượt đại học trong khi bạn bè em ai cũng học trường top cả, thấy xấu hổ vs bố mẹ và bạn bè nhiều. Cái nỗi ám ảnh về ngôi trường em mong muốn được vào học đè nén em cho tới tận bây giờ.

Em muốn buông xuôi lắm, đôi lúc cũng nhủ phải sống tốt cho thực tại, nhưng chắc tầm nửa tiếng sau là đâu lại vào đấy. Rồi cộng thêm chuyện bạn bè, chuyện yêu thương nữa... Giờ thì em chẳng thể chuyện trò được với ai cả , có cái gì đấy rất khó hòa nhập với mọi người. Bạn thân em cũng unfriend hết, em làm cho chúng nó chẳng buồn quan tâm luôn. Một status đăng lên chỉ toàn like không một ai comment, trượt hết cả list bạn cũng không có ai để trò chuyện.

Mọi thứ em đều làm một mình, đi học hay ngay cả ngồi học trên lớp cũng vậy. Em biết tất cả là do em không chịu mở lòng ra để đón nhận mọi người xung quanh. Đôi lúc em mệt mỏi, em chỉ khóc một mình mong có ai đó ngồi cạnh em, chẳng cần phải an ủi chẳng cần phải động viên gì cả. Em từng rất muốn bỏ học, chẳng làm gì cả nhưng nghĩ tới bố mẹ em lại không dám. Nhưng em không muốn ngày nào cũng lê lết ở trường rồi lại đóng kín cửa phòng ngồi lủi thủi một mình. Nhưng làm sao đây, em không muốn thế này mãi, em sắp 20 tuổi rồi, cuộc đời... ngắn lắm. Em không muốn mọi người nhìn em bằng ánh mắt miệt thị, em không phải đứa ngu dốt, nhưng sao mọi thứ em bỏ tâm huyết ra làm cứ lần lượt đổ sông đổ bể hết vậy???

Em chán trường lắm.... Đừng bắt em cố gắng, đừng bắt em phải mạnh mẽ thêm nữa, em mệt lắm rùi. Nhưng mọi người xung quanh em ai cũng lớn cả rồi, còn em sao từ cái suy nghĩ đến cái vẻ ngoài nó đều ấu trĩ ngu ngốc vậy??? Phải làm gì đấy? Phải khác đi chứ ạ? Nhưng... làm gì bây giờ đây ???????

Nguồn: Confessions SV

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét